Bài thơ được sáng tác vào năm 1971 khi cuộc chiến tranh cứu nước vĩ đại của dân tộc chúng ta đã bước vào giai đoạn khốc liệt, Trường Đại học Sư phạm Vinh đang ở nơi sơ tán (huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An) và nhiều cán bộ, sinh viên của Nhà trường đã xếp bút nghiên lên đường cứu nước.

Cán bộ, sinh viên Trường Đại học Sư phạm Vinh lên đường nhập ngũ năm 1971

Bộ phận Truyền thông mong rằng sẽ tiếp tục được đón nhận nhiều sáng tác về Trường của các thế hệ cán bộ, viên chức, học sinh, sinh viên, học viên chào mừng kỷ niệm 60 năm thành lập Trường qua email: hoanghanam@vinhuni.edu.vn hoặc hoanghanamdhv@gmail.com.

 

TA ĐI TỪ MỘT MÁI TRƯỜNG

 

Ta ra đi từ một mái trường 

Dẫu giáo trình năm nay đang còn mở dở

Bên ánh lửa ngọn đèn chiếu qua song cửa 

vẫn còn tươi một nhành hoa ai đặt đó tự bao giờ

Một trang sách vừa ghi những suy nghĩ ước mơ...

 

Ta đi từ trường Vinh, lòng ta gửi đó

Khi hồn thơ bay cao, vút lên ngọn gió

Ngang trời nghiêng một cánh chim

Ra đi xin gửi những tâm tình.

 

Ai bảo ra đi lòng ta không nhớ

Trường Vinh những ngày khói lửa 

Lên miền tây mây phủ quanh năm 

Mái nhà sàn chung một chỗ nằm 

Đêm gió rét mà sao ấm lạ 

Ta đi từ chiếc lán giữa rừng sâu miền tây Thanh Hoá 

Thắp nhựa cây làm đèn khói không mờ suy nghĩ. 

Quen với măng giang, chung củ sắn lùi 

Mà cành mơ bên sân vẫn nở trắng ngày vui.

 

Buổi ra đi, kín những bàn tay vẫy mãi

Bên hàng dương ai đứng trông theo

Ta khoác bộ quân phục màu xanh kiêu hãnh 

Phút chia tay, hoàng hôn buông phủ tím lưng đèo.

 

Trường Vinh ơi! Ra đi ta hẹn ngày trở lại 

Giữa thành Vinh điện lấp lánh tầng cao 

Ô cửa sơn xanh mở rộng đón ta vào

và quyển giáo trình lại quen hơi người cũ


Ra đi ta nhớ những nụ hoa vừa nhú

Trong mơ say ú ớ tiếng Nga 

Những đêm trời trong ta đứng gác

Nhìn những ngôi sao rất gần và cũng rất xa 

Như những ngọn đèn trường ta 

Như mắt của cha 

Như mắt của mẹ 

Như mắt của người thương.

Đêm mắc võng trên đường hành quân dã ngoại 

Ta nhìn trăng, trăng chen cành lá

Trăng gọi người đi, thơ cũng bay theo 


Từ một mái trường, ta đi thế đó 

Từ một mái trường, ta nghe lời Tổ Quốc vang lên trong gió 

Có thể nào yên khi màu đen còn lẫn với màu xanh 

Con tàu chở ta đi vun vút lao nhanh 

Không tính thời gian

Gấp lắm.


Nguyễn Đình Kiểu

Tháng 8/1971